GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 11 - 2019
CHÉN TRÀ TRI ÂN THẦY CÔ
“ Cuộc đời mỗi con người giống như một dòng sông chảy qua biết bao bến bờ, mỗi chuyến sang sông có thế gặp sóng to gió lớn và chuyến đò ấy có đưa ta đến đầu nguồn hạnh phúc hay không chính là nhờ những người lái đò âm thầm, lặng lẽ.”
“ Cha mẹ cho ta hình hài
Thầy cô cho ta tri thức
Chuyến đò cuộc đời bên cạnh sự chèo lái của cha mẹ, thì thầy cô là những người lái đò thầm lặng, chuyến đò của thầy cô âm thầm đưa chúng ta tới những bến bờ vững chãi nhất.
Cômemxki(1592 – 1670) nhà giáo dục Tiệp Khắc vĩ đại, ông tổ của nền sư phạm cận đại, người được nhiều quốc gia Châu Âu mời dạy học, ông đã nói: “ Dưới ánh mắt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học.”
Vậy phải làm thế nào để nghề dạy học thực sự là nghề cao quý? Người giáo viên phải làm gì để tự hào về nghề nghiệp của mình? Ai sẽ là người thừa nhận, vinh dự sự cao quý đó? Những câu hỏi không dễ trả lời, chắc chắn như vậy. Nhưng với món quà nhỏ mà chúng tôi ta muốn tặng các thầy cô nhân ngày 20/11 sau đây sẽ phần nào trả lời giúp các thầy cô tìm ra lời giải sau khi nghe những câu chuyện có thật trong tập: “ Chén trà tri ân thầy cô” này.
“ Chén trà tri ân thầy cô” do Hà Hải Châu tuyển chọn. Sách gồm 19 truyện ngắn Sách xuất bản năm 2005, với khổ sách 12 * 19cm, trông nó như một cuốn sổ tay xinh xắn. Cuốn sách là những câu chuyện xúc động và đầy cảm hứng của chính người Thầy viết về Thầy mình, Thầy viết về trò, và của trò viết về Thầy. Có nhà giáo nào mà không từng là những chồi non được thầy cô mình yêu thương dìu dắt! Sợi dây Thầy và Trò - Trò và Thầy là sợi dây yêu thương - bền dẻo - miên man - tiếp nối - không - bao - giờ - dứt, xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng của tri thức và thời đại.
Thưa các bạn!
Mở đầu cuốn truyện, chúng ta sẽ ấn tượng với câu hỏi của nhà giáo: “Vì sao tôi đứng lớp?” Truyện là sự trải nghiệm tâm đắc của nhà giáo dạy văn được trải lòng cùng các em ttrong cả đời sống thường ngày. Thầy nói: “Tôi dạy các học trò của tôi về sức mạnh các con chữ, và tôi cố để cho các em tìm được sự giải nén và thổ lộ mình qua việc viết văn.” Nổi bật nhất Thầy kể đến là câu chuyện của 1 cậu bé, với ước nguyện nhỏ nhoi của mình “ Nếu như tôi có một lời ước, thì tôi ước được gặp cha tôi, như vậy sẽ không… như vậy tôi sẽ không phải mỗi đêm khi nằm trên giường ngủ phải nhắm chặt mắt cố hình dung xem gương mắt cha mình như thế nào.”
Mời các bạn cùng đọc chi tiết để có thể hiểu rõ hơn về cảm xúc của cậu bé trong câu chuyện.
“ Một cặp không có gì” Là câu chuyện kể về sự đặc sắc, sáng tạo của giáo viên trước câu hỏi ngộ nghĩnh không kém tính quậy phá của học sinh. Cô Ball đã giải quyết câu hỏi ấy bằng phương pháp đặc sắc để học sinh có thể hiểu bản chất và nhớ thật lâu chứ không phải cách giải thích đại khái, vô hồn : “tại nó như thế.” Trong sự nghiệp giáo dục, thì những sự sáng tạo đó là nguồn thúc đẩy sự hứng thú cho các giờ học, tiết học, cũng như nâng cao kỹ năng sư phạm của giáo viên.
Phải chăng, chúng ta đang rất thắc mắc câu hỏi học sinh hỏi là gì đúng không? Và cách trả lời ngộ nghĩnh đó của cô Ball là gì?
Cùng với câu chuyện về sự sáng tạo và cách ứng xử khéo léo trong sự nghiệp sư phạm là câu chuyện: “ Bài học đọc”. Cô bé Dianna học môn tập đọc không tốt, em không thể đọc trôi chảy và lưu loát, mặc dù em đọc thầm và hiểu bài rất nhanh. Cô giáo Miller đã không tìm ra nguyên nhân và không giải quyết được vấn đề ấy cho Diana. Diana rất mặc cảm và hình thành việc sợ môn tập đọc. Nhưng bằng khả năng quan sát cũng như sự quan tâm đông viên cô Robdelt đã giúp Diana đọc thành tiếng rất tốt, Diana đã tự tin hơn và ngày càng yêu thích môn tập đọc. Phương pháp cô Robdelt đã tìm ra là gì nhỉ? Các bạn có thể nói cho Thầy sau khi đọc và cảm nhận câu chuyện nhé!
Tấm lòng biết ơn của học sinh với các thầy cô giáo, người cha người mẹ thứ hai của các em rất lớn nhưng để dũng cảm nói ra thì lại rất khó, cùng dòng tâm trạng ấy là câu chuyện “ Tuyên Dương” cậu bé Pat đã “dám tuyên dương” và bày tỏ lòng biết ơn khôn xiết với thầy Malsam trước toàn trường trong buổi lễ tốt nghiệp. Đó là những món quà tri ân đầy xúc động và sâu sắc dành cho thầy cô của mình.
Cùng dòng tình cảm tri ân nhưng món quà được gửi bí ẩn và âm thầm làm thầy cô không kìm nổi xúc động là nội dung câu chuyện “Món quà tri ân thầy cô.” Cô học trò mồ côi Chries trong chuyện đã nói: “ … Thầy cô đã cho em mái ấm, thầy cô dã dạy cho em bao điều. Chuyện em làm giúp gia đình có gì so với thầy cô đã cho em. Đó chỉ là một lời “cảm ơn” nhỏ bé của em.”
Và nhân vật chính trong chuyện với tấm lòng xúc động khôn tả đã nói rằng: “Thế gian này là đồng lần, ta giúp người, người lại giúp ta.” Cô bé Chries đã làm được gì giúp gia đình cô giáo của mình, món quà “tri ân” ấy có ý nghĩa gì với gia đình cô Rhonda?
Và còn rất nhiều câu chuyện với tình tiết thú vị cũng như tình cảm dạt dào của học sinh đến thầy cô, thầy cô đáp lại học sinh như “ Súng và hoa hồng”, “cô nhẹp quá”, “ngày đầu tiên”... Mỗi câu chuyện được viết dười hình thức nghệ thuật nhuần nhuyễn, vì thế ý nghĩa tư tưởng tác phẩm dễ dàng thấm vào lòng người.
Bạn đọc thân mến! Bằng tất cả tình yêu mến của tôi với tập truyện, và đối với bạn đọc, tôi khẳng định rằng đến với tập truyện bạn sẽ có những cảm xúc đẹp đẽ, những bài học nhân văn sâu sắc để chắp cánh cho ước mơ và tâm hồn mình bay xa.
Thư viện trường THCS Tân Trường vui mừng chào đón bạn đọc!